Hnay rảnh rỗi ngồi lục lại đống ảnh cũ, xem lại album chuyến đi từ thiện cùng Viet-care tại Chùa Bồ Đề, thấy ảnh mấy đứa trẻ cảm giác nao nao khó tả y như lần đầu tiên đến đây.
Trẻ con ở Chùa đông, ngày đấy mình đến là hơn 130 đứa lớn - nhỏ đủ cả. Đứa lớn nhất hình như trên 20 rồi, đứa bé nhất thì vài ba tháng. Cái dãy nhà xưởng nhỏ của công ty xây dựng Sông Đà được xây chia ngăn thành các phòng cho bọn trẻ ở, mô tả về nơi này rất dễ: bừa bộn, hơi tanh, ẩm thấp... thì cũng đúng, hơn 100 con người chen nhau trong dãy nhà dài 20-30 mét thì làm sao mà chẳng chật trội, hôi hám.
Nhìn mấy đứa trẻ thấy tội nghiệp, hầu hết là bị bỏ rơi từ lúc còn "bé tí - đỏ hỏn". Chúng nó nhận thức được từ rất sớm được về hoàn cảnh của mình, có đứa buồn tủi thân ra mặt khi mọi người tới chơi, nhưng cũng có vài cậu nhóc thì nghịch hơn cả quỷ con. Chơi với bọn trẻ ở đây mệt bở cả hơi tai, bế một đứa thì cả đám đòi theo, tị nạnh, tủi thân rồi chúng nó khóc ầm ỹ. Đến Chùa chơi thì đừng bế đứa nào cả, cứ dắt chúng nó đi chơi là tốt nhất, chứ một khi đã bế lúc bỏ xuống đứa được bế cũng ăn vạ mà đứa không được bế thì còn khóc to hơn. Hú vía với mấy đứa quỷ con.
Bọn trẻ ở đây có 1 điểm chung là: Thiếu thốn tình cảm, thế nên chúng nó mới thèm bế, từ bé đã thiếu hơi ấm vòng tay mẹ rồi. Thấy mọi người đến chơi cho quần áo, quà, bánh chúng nó "không ham" lắm như bọn trẻ khác. Nghe một "mẹ nuôi" ở đây nói là các cô -chú tới chơi thì cứ nghĩ các con, các cháu ở đây thiếu thốn mang cho đủ thứ nào là bánh kẹo, quần áo, đường sữa, bỉm... những thứ đấy ở đây ngày nào cũng có người tới cho, rồi phật tử tới chùa thắp hương có lộc cũng chia cho bọn trẻ. "Trẻ con ở Chùa chỉ thiếu một thứ duy nhất là "tình cảm" thôi."
Bọn trẻ ở đây hầu hết là bị dị dạng bẩm sinh, hở hàm ếch, não, liệt, HIV... đủ các thứ bệnh kinh khủng trên đời này thế nên bố mẹ chúng nó mới sợ, đùn đẩy con, vất vạ con ngoài đường, ngoài ngõ. Bệnh tật cũng không hẳn là nguyên nhân, có nhiều ông bố bà mẹ trẻ (sinh viên) cũng đem con tới "gửi gắm" cửa Chùa, gửi gắm Sư thầy Thích Đàm Lam.
Bọn trẻ ở đây có một cuộc sống thiếu thốn: tình cảm, vật chất. Có những vết thương lòng không bao giờ có thể nguôi ngoai và một tuổi thơ buồn, nhưng rồi chúng vẫn sẽ lớn lên với những điều đó và làm lại cuộc đời.
Chùa Bồ Đề - Gia Lâm - Hà Nội
Mô tả đường đi: Đi cầu Chương Dương (Hướng Long Biên sang Gia Lâm)
Đến chân rẽ tay phải, ngay ngã 3 có một cái ngõ nhỏ đi vào đấy rồi hỏi Chùa Bồ Đề thì người dân sẽ chỉ cho.
Kết bạn với tôi qua Facebook và Twitter